刁 điêu (3n)

1 : Ðiêu đẩu, một thứ đúc bằng loài kim, to bằng cái đấu, quân lính dùng cái ấy, ngày thì thổi cơm, đêm thì gõ cầm canh.
2 : Ðiêu ác, khéo lừa dối. Như điêu ngoan 刁頑.